1. Lông mày: Bảo thọ quan.
- Quan thần: Lông mày phải ra đến khóe mắt, sợi lông mày
vừa phải (to quá thì cương liệt, nhỏ quá thì ủy mị), khí thế tươi,
nho nhã, mặt tươi cười. Mắt phượng mày ngài là bị phản tướng vì phượng
là cao sang còn ngài là con sâu ( không cao sang).
- Xấu: Lông mày thưa (ít anh em, cô độc, có cũng như không, bất
hòa), lông mày ngắn, vặn xoắn; lông mày dạng xoắn: trong cuộc sống
không minh mẫn thường làm theo lối bản năng không tốt,
tư duy không minh triết; lông mày mọc ngược (nhiều bất thường, có
anh em dị bào). Mặt đen là tính tình bất hòa.
2. Mắt: Giám sát quan
- Thành: Tối hảo là mắt sâu dài, có thần quang (thông minh,
lộ đường nảy nở (con csi tốt, tính tốt). Lòng trắng lòng đen
phân minh. Đuôi mắt đưa lên (là người hướng thiện),nếu đưa xuống là quỷ
nhãn, tính tình tiêu cực, người tâm địa bất chính, vợ chồng không yên
ấm, gia đạo bất ổn.
- Bất thành: Mắt tam giác (đại ác), tròng mắt lồi ra ngoài, mắt trợn, lộ quang, hay gặp tai họa,bạo bệnh.
- Mắt ngắn quá: có tính cầu an. Tính cầu an thái quá nên trong đời hay bỏ qua nhiều cơ hội tốt
- Mắt lộ quang, mắt vô quang sát: dễ đoản thọ.
3. Tai: Thám thính quan.
- Thành: Tai trắng hơn mặt dễ thành đạt, tai cao quá mắt, càng
cao càng tốt, tai ép sát vào xương đầu thường là người nổi tiếng, đứng
trước mặt không thấy tai, luân quách phân minh, tai to - phát đạt.
- Bất thành: Tai mỏng quá (hay bị họa), tai không rõ luân quách, lỗ tai hẹp (tính cách không quảng đại, hay săm soi người khác).
4. Miệng: Xuất nạp quan
- Thành: Miệng rộng, vuông, môi hồng răng trắng. Lưỡi là linh
hồn của miệng: nên phải vừa phải không ngắn quá, không dài quá. Người
lưỡi dài liếm lên đầu mũi là người sang, ăn nói linh hoạt, suốt đời no
đủ. Giọng nói ôn nhu, ăn nói linh hoạt.
- Bất thành: Môi thổi lửa (chúm): là bần hàn. Lộ xỉ: là người
trọng tự do (tướng khắc chồng của đàn bà là đây). Miệng thuyền úp: rất
tham, chỉ nghĩ đến mình không nghĩ đến người khác, có tính tục, thực
dụng, tâm hồn tiêu cực; nói sùi bọt mép, nói chảy nước dãi là người hay
làm bừa, nói bừa, bất chấp dư luận miễn là được việc của mình.
5. Mũi: Thẩm biện quan.
- Thành: Mũi cao, được lưỡng quyền hỗ trợ, thế mũi dài, càng
dài càng tốt, không lộ xương mũi, khí sắc thanh nhã, chuẩn đầu tròn đầy
(chuẩn đầu đỏ vào mùa thu là có họa); lan đài, đình úy (2 cánh mũi) nở,
cân đối. Đàn ông sơn căn (mũi) phải cao, đặc biệt là những người thành
đạt, vì mũi là dương nên nếu đàn bà mà như vậy thì hỏng vì những người
này có tính xã hội cao, hay phấn đấu.
- Bất thành: Mũi lệch (tâm thần quẫn trí, gian trá, thường nói
ngược) Sống mũi hẹp (người cô độc, đàn bà: bỏ chồng, không hạnh phúc).
Lỗ mũi lộ khổng: khó khăn về tiền bạc nhưng theo kinh nghiệm của thầy
thì có lẽ vì vậy nên những người này thường căn cơ.
Sơn căn có nốt ruồi (hình ngục, quan sự), sơn căn sẹo, vết nám: tai ương bất ngờ, dễ bị pháp luật sờ gáy.
Sơn căn nhấp nhô là người mệt mỏi, khó thành đạt mặc dù có tài.