
- Chi tiết
Cô gái Thiên Bình gửi cậu nhóc Kim Ngưu
Còn anh, có còn đợi em...
Khi gõ những dòng này, là khi em nhớ
anh đến nát lòng, là khi trời trở lạnh đêm đông, bên cạnh em, chỉ có màn hình
lạnh lẽo.
Nửa năm trước, em đã ao ước mình vượt qua một người, một người mà em đã ngỡ là
em sẽ không thể nào quên nổi. Giờ đây, người ấy nhạt nhòa dần trong em, thế chỗ
trong tim em là anh, là tình cảm của anh, là lời anh nói, là ấm áp của anh.
Sao em hận bản tính do dự của em, bản tính do dự của Thiên Bình, để khi trước
mắt em không còn là sương mù, không còn chất chứa nỗi đau về ai kia, chỉ còn
anh, thì...anh đi mất rồi
Là em sai, là em không trân trọng thời gian bên anh, là em đã không kịp phục
hồi thương tổn, không kịp kéo niềm tin ở lại, để khi yêu anh trái tim em chỉ
còn xơ xác tro tàn. Em đã quá ích kỉ, giống như người ta bị đau chỉ nghĩ đến
vết thương của bản thân, còn anh chịu đựng những gì, em nào để ý. Có lẽ người
ta nói đúng khi Bình Nhi và Ngưu Ngưu không hợp nhau, anh có nghĩ thế không?...
Chia tay rồi, thời gian đầu lòng em vẫn xám xịt, nghĩ rằng tình đến tình đi, em
để mình phiêu lãng như cơn gió hoang. Một phần là chết lặng, một phần chai sạn
nỗi đau, em bỏ mặc tất cả, rồi mọi thứ sẽ nhạt nhòa... Đâu ai biết năm tháng
qua đi anh hiện trong tâm trí em rõ hơn, ám ảnh em từng ngày... Trên phố đông
người lỡ thấy ai hao hao giống anh, em lại nhìn đến ngẩn ngơ. Em chợt nhận ra,
em đã đánh mất cơ hội được hạnh phúc thêm một lần nữa, chỉ vì quá do dự
Nếu có duyên gặp lại, em sẽ mang trái tim lành lặn nhất, niềm tin tràn đầy nhất
để yêu anh. Nhưng ngày ấy là bao giờ?... Còn anh, có còn đợi em...